Lễ tiết độ đỏ truyền thống của Đạo giáo được tổ chức vào ngày 20 tháng Giêng âm lịch. Trước tình hình đó, người dân chỉ ở trong nhà không hoạt động sản xuất gì, vì nghĩ rằng “gió thoảng mây bay, chẳng có kết quả gì.” Ngày trước, người dân trên núi đảo đỏ tìm lá cây làm ván. cỏ. Họ tin rằng Lá Chít có thể tránh gió và giúp họ gặp may mắn thực sự. Loại lá này không dễ kiếm và chỉ mọc ở những nơi có khí hậu thích hợp. Ở những vùng như Tả Giàng Phình (Sa Pa), tre lá chỉ mọc trên núi cao.
Cỏ lá tre sau khi đóng gói. -Để có được lá tre hoàn hảo, các đạo sĩ nên chuẩn bị đủ nguyên liệu gồm lá dong, thảo quả, thịt lợn, gạo nếp, một ít muối và rơm đã đốt thành than để làm cho Banchong có màu đen. Mọi người cho rằng bánh không nên có màu trắng vì đó là màu không đẹp.
Đầu tiên, họ luộc thảo quả khô dưới bếp than hồng, sau đó bóc vỏ và lấy ruột. Phần gạo nếp bên trong phải được vo kỹ nhiều lần trước khi đóng gói. Thịt lợn được cắt thành từng miếng dài và rơm trở thành tro. Các nếp gấp màu xám và trắng trộn lẫn để tạo thành màu đen. Cách đóng gói tương tự như Banchong thông thường, đó là gói gạo nếp, thịt, thảo quả và một chút muối vào lá mềm.
Chiều 19/1 cả nhà quây quần bên nhau lớp nấu ăn. Bánh được gói cuối cùng không được cho trẻ em ăn, vì người ta tin rằng mọi việc sẽ xong sau khi Bánh Chưng được ăn hết. Vì vậy, bánh được đánh dấu bằng dây thừng và treo lên cổng sau khi rước. Phần bánh còn lại sẽ được cất vào tủ đựng thức ăn hoặc biếu người thân.
Phụ nữ Dao đỏ ban ngày tụ tập thêu thùa để tránh gió.
Ban đêm, người dân gánh lá dư ra đường làm lễ đắp đường để chắn gió. Họ đặt ba cây gậy ở giữa đường và đặt một hòn đá trên đó để chặn nó. Điều này đã được thực hiện trong các con hẻm xung quanh ngôi nhà.

Sáng 20/1 âm lịch, gia đình sẽ dậy sớm tìm người thân. Nếu sống với mẹ, vợ chồng sẽ về quê cha để làm lễ ăn chay.
Mỗi gia đình chuẩn bị một mâm cơm với các món ăn dân dã gồm thịt lợn, thịt gà, tiết canh, cỗ cúng và rượu cho khách đến chơi nhà. Họ ngồi bên nhau, quây quần bên bàn ăn uống rượu và kể cho nhau nghe những câu chuyện thú vị mà họ đã nghe, đã thấy, đã thấy.
Đàn ông cùng ngồi học nho.
Lần này, người phụ nữ trong nhà lấy quần áo ra và thêu chúng. Nhiều người rất bận rộn, chỉ một lần trong năm. Trong các lễ hội như lễ hội rượu, họ sẽ sử dụng những chiếc áo sơ mi và quần chưa hoàn thiện.
Trang phục của người dân đảo đỏ Sapa được thêu bằng chỉ vàng, từng đường kim mũi chỉ rất tinh tế và tỉ mỉ. Dưới ánh đèn, những người phụ nữ đang trò chuyện và cười nói.
Hôm đó, các ông tụ tập ở nhà học chữ nho. Những cuốn sách có lịch sử hàng thế kỷ được truyền từ đời này sang đời khác. Họ ngồi xuống cùng nhau và đọc to âm tiết đó. Sau đó, họ lấy cọ vẽ ra và viết các chữ cái để không bị quên mặt.
Huỳnh Kiên