Với xe cà phê và ghế nhựa, ngôi nhà nhỏ nằm ở đầu hẻm tại số 330 đường Pan Đinhbang (quận Phù Nam) luôn đông đúc, dù trời nắng hay tối. Các chủ sở hữu – ông Đặng Ngọc Côn (hiện đã 80 tuổi) và bà Phạm Ngọc Tuyết (hiện 75 tuổi) được khách hàng sử dụng. Những cái tên quen thuộc với ông Bà và bà Bà.
Nằm trên đỉnh của lối đi 330, ở đây luôn “một lần nữa” giữa những âm thanh sống động của phố Pan Dingpeng. Ảnh: Hoài Anh
một tách cà phê vợt gia truyền
Ông Ba nói rằng chiếc xe cà phê này từng thuộc sở hữu của cha ông và có từ thời Pháp thuộc. Kể từ đó, hơn nửa thế kỷ trước, hương vị cà phê độc đáo này đã được bảo tồn thông qua việc pha chế do cha ông truyền lại. Tôi đã quen thuộc với nó trong một thời gian dài, đặt nó trở lại vị trí, và sau đó nghiền theo công thức của riêng tôi. Mặc dù khách rất đông nhưng ông bà vẫn cẩn thận pha từng ly đồ uống mà không bỏ lỡ cảnh nào. Nhúng vợt vào nước sôi để làm sạch, sau đó thêm một lượng bột cà phê vừa đủ, sau đó đổ vào nước sôi và chờ cho nó nở, sau đó nhúng nó vài lần để cho vào cốc nhôm. Nhờ loại cà phê này, nó có vị đậm và mùi rất tốt.
Đối với cà phê vợt, lửa là một yếu tố quan trọng để duy trì hương vị độc đáo. Do đó, cứ sau 10 đến 15 phút, ông Ba sẽ cúi xuống và nhìn vào bếp than bên dưới. Mặc dù ông đã già nhưng ông vẫn mỉm cười và nói: “Đứng lên như thế này sẽ khiến bạn cảm thấy thoải mái.”
Theo sở thích của mọi người, ông bà sẽ hòa quyện vào nhau. Một số người thích uống nhiều đường vì họ không thể chịu được vị đắng của cà phê. Một số người thích một ít đường để nếm cà phê ngon, một số người thích thêm một chút sữa. Giá một tách cà phê chỉ 15.000 đồng, đó là ít nhất là một thành tựu.
Một tách cà phê thường không đáp ứng được tính nhất quán của bộ lọc, nhưng mùi thơm rất mạnh. Điểm độc đáo là vị đắng và mùi thơm của từng giọt cà phê vẫn sẽ để lại hương vị sau khi uống. Ảnh: Phong Vinh – một góc cà phê hoài cổ – đã nhiều năm trôi qua. Mặc dù tuổi đã đến chiều, ông bà vẫn nhiệt tình duy trì “xôi” bên cạnh chiếc ô tô cũ. Công nghệ vẫn bị nghi ngờ hút thuốc. Chỉ có một vài chiếc bàn gỗ cũ bên cạnh xe, và phần còn lại là những chiếc ghế nhựa để khách ngồi trên bức tường trải dài bên lối đi. Ngoài ông bà, cửa hàng này còn cung cấp cho con cháu để giúp đỡ. Ngay cả khi lính canh rất đông, họ cũng thuê người để chở họ. Mọi người làm một việc, chờ đợi, lớp sau lớp.
Khách đến cửa hàng đến từ mọi nẻo đường. Một số người dừng lại để mua bán tại văn phòng, những khách hàng trẻ tuổi ngồi trong cửa hàng tìm kiếm những bức ảnh hoài cổ của người già, đôi khi cả những người lao động bình thường, như người thu gom rác hay người điều khiển xe máy. .. Tuy nhiên, không khí của nhà hàng luôn ngon ngọt và thân mật.
Ông luôn chú ý đến từng ly cà phê mà ông mang đến cho khách hàng. Ảnh: Phong Vinh
Ngồi bên cà phê, bạn sẽ thấy một bức tường của ông bà với những bài báo và hình ảnh kỷ niệm được viết bởi cửa hàng. Bên trong xe đẩy có đầy đủ dụng cụ pha cà phê, như cốc, ấm trà, …, khói từ bể nước sôi trên bếp than và vợt thiết yếu – đây là nguồn hoài niệm cho một tách cà phê.
Xem thêm: Cà phê lâu đời nhất Sài Gòn
Fengrong