Hồ Chí Minh vừa thành lập tàu du lịch trên kênh Nhiêu Lộc-Thị Nghè. Cùng với 3 người bạn khác, tôi tự mình cảm nhận cảm giác như đang ngồi trên một chiếc thuyền lênh đênh trên kênh
Từ 4h30 chiều, tôi đến bến thuyền Vạn Sỹ gần chùa Chantaransay (khu 3). Bến tàu khá dễ tìm, rộng rãi và có thể được xây dựng nhanh chóng chỉ trong 20 ngày. Đối với thuyền màu xanh và trắng neo đậu dọc bến tàu, giá thuyền 4 người là 220.000 đồng / người, còn thuyền 20 người là 110.000 đồng / người.
Màu chủ đạo của tàu là xanh và trắng. Cô gái trên thuyền sẽ mặc áo dài cách điệu thiết thực và có thể dạo phố. Lý do tại sao những cô gái này không mặc áo ngực là vì họ muốn phát triển một mô hình khác với miền Tây sông nước. Ảnh: Thảo Nghi
Bốn người chúng tôi bước lên thuyền, cô ấy yêu cầu mặc áo dài xanh và nhanh chóng yêu cầu thắt dây phao để đảm bảo an toàn. Trên chiếc bàn nhỏ, bốn trái dừa tươi được đặt cẩn thận. Đúng 5 giờ chiều, tàu rời bến. Thời tiết buổi trưa rất mát mẻ, nếu trời mưa thuyền cũng trang bị sẵn mái che cho khách.
Người lái đò từ từ chèo đoàn thuyền đến Bến Thị Nghè (Khu 1), lộ trình mất một tiếng đồng hồ. Nếu bạn thắc mắc về độ mỏi của lưỡi, câu trả lời là thuyền vẫn được hỗ trợ bởi hệ thống động cơ bên dưới để tiết kiệm năng lượng nhất.
Ở mép nước, con tàu màu trắng xanh tiếp tục trôi chậm rãi, theo hai bên là những con đường tuyệt đẹp. Tôi đã từng nhìn dòng kênh khi lái xe, nhưng đây là lần đầu tiên tôi ngồi dưới nước và quan sát xung quanh. Do đó, trải nghiệm cũng khác nhau.
(Vui lòng tham khảo bài đi bộ trên kênh)
Thuyền khởi hành và hướng dẫn viên giải thích vị trí của lối đi, mặt bằng của cây cầu và tòa nhà. Đôi khi bà cũng bày tỏ sự lo lắng về tình trạng ô nhiễm của con kênh, làm đau đầu những chuyến đò trên sông như thế này. Tôi nhìn quanh, đây quả thực là khó khăn hiện nay, vì lương tâm của người nghèo có thể làm ô nhiễm con kênh một lần nữa.
Khi mọi người bắt đầu cảm thấy đơn điệu, ‘Họ tiếp tục trôi trên eo biển, và tôi nghe kèn harmonica của “Nice Saigon, Saigon, Saigon”. Nhìn quanh, tôi thấy phía trước có một chiếc thuyền có một người đàn ông đang cầm kèn và thổi rất nhiệt tình. Hóa ra đây là một danh mục du khách trên thuyền. Con thuyền chạy chậm lại để chúng tôi có thể nghe rõ hơn âm trầm. Nó kéo dài vài phút rồi chúng tôi tiếp tục đi trên kênh.
Anh ấy chơi kèn harmonica trên sông, âm trầm và bổng nghe rất dễ chịu. Thưởng thức ở giữa sân khấu. Ảnh: Thảo Nghi
Vào lúc chạng vạng, chúng tôi ngạc nhiên trước vẻ đẹp của thành phố này từ con kênh. Ánh đèn bắt đầu đổ về, người đi đường xếp hàng dài, những tòa nhà cao ngất trong mây, hai bên bờ kênh, người ta đang tập thể dục hoặc chờ gió, ngắm khách. Tiến xa hơn, chúng tôi tìm thấy một chiếc thuyền chơi guitar và guitar kết hợp. Con gái tàu mới mang cho chúng tôi một đĩa trái cây nhỏ. Thật không may, tôi không thích âm nhạc nhiều, điều này khiến tôi cảm thấy hơi bực bội.
Nhưng khi người hướng dẫn trên thuyền tặng cho mọi người một bông hoa đăng cùng một ngọn nến, chúng tôi lại có thêm một hoạt động mới. Cô ấy nói: “Hãy mở nó ra, đặt nó trên kênh và cầu nguyện cho mọi điều bạn muốn.” Mỗi người chúng tôi thắp sáng chiếc đèn lồng, rồi nhẹ nhàng thả mình xuống nước. Đèn vụt tắt nhanh chóng.
—
—
—
—
—
—
—
— Việc phát hành đèn hoa đăng khiến chúng tôi trân trọng Trôi theo dòng kênh với những ước muốn của riêng mình. Ảnh: Thảo Nghi
Rồi tàu cũng cập bến Thị Nghè. Chúng tôi từ từ xuống thuyền, trong lòng vẫn có chút xa lạ. Mô hình có thể chưa hoàn thành, nhưng quan trọng là người dân không vứt rác bừa bãi để con kênh luôn sạch đẹp, sẽ trở thành điểm du lịch chất lượng ở trung tâm thành phố trong nay mai. Một ngày cuối tuần để khám phá Sài Gòn-Shao Nghi