Bà Pan Xilong (52 tuổi), ngụ quận 7, TP.HCM, là thế hệ thứ ba của quán hủ tiếu 183/41 Vân Đồn Quý, quận 4 TP.HCM. Mỗi ngày hai giờ sáng, cô đều thức khuya nấu nướng, chuẩn bị đi bán nguyên liệu làm bún. 4 giờ chiều, vợ chồng chị đẩy xe sang quận 4 dọn quán. 6h sáng, khách vừa ăn vừa tô mì nóng hổi.
Chị Lương cho biết, công việc bán bún là của chồng chị nhưng chị là công nhân xây dựng, quê ở Đồng Nai. Năm 19 tuổi, cô theo chồng vào TP.HCM sinh sống và theo mẹ chồng phụ dọn bàn, rửa bát, rồi chuyển hàng bún. Thời đại của bà cô bên chồng.
Lúc đầu cô ấy khám phá ra việc làm mì. Khó nhưng để bán chạy cũng không phải dễ. “Lần đầu bán lần đầu, tôi chậm chân, gắp bát canh và tương ớt hồi lâu, nghĩ không định mua bán, khách tưởng mình bán quạt nên hỏi nhiều nên đành. Để lại tấm biển “fan” Thấy lạ, họ ăn thử thì thấy cửa hàng đông dần, chị nói: “Thứ bảy, chủ nhật em không bán được. “- Tô bún Bà Lương gồm có tôm, giò hoặc thịt nạc, huyết nấu chín cộng với luồng (luồng), đó là điểm nổi bật của tô bún này. Cô Sương là thịt nạc của tôm, trộn với bột, sau khi nêm gia vị có thể cho vào. Vì vậy, tôm khi nấu lên vẫn giữ được độ dẻo, dai vừa, ngọt và thơm của tôm, trong bữa ăn, thực khách sẽ được ngâm trong nước chấm chấm với nước tương ngọt và nước mắm me.
Tên bún cũng bắt nguồn từ đó. Hạt đuông để làm loại thịt này. Dừa, nhưng một số người cho rằng tên gọi đó là để biến món ngọt của cuộc sống thành hiện thực.
Tô bún của bà Liang trị giá 40.000 đồng. Trong 3 giờ, bà có thể Bán 20 kg hủ tiếu tươi, sáng nào hủ tiếu Sam Sang cũng làm quen với những người ở quận 4.
Bà nội của Lương Mẹ kế của Lương không phải là người Trà Vinh, và bà cũng chưa từng về quê hương Trà Vinh này. Món bún nổi tiếng, nhưng trong sự nghiệp của mình, cô từng cho rằng món bún của mình “trừ khi có người biết thưởng thức, nếu không thì không khách nào có thể chê được”.

Huỳnh Nhi