Chỉ đến mấy ngày cuối tháng 10, Nhà ga VIP sân bay quốc tế Đà Nẵng mới hoàn thành khâu cuối cùng, sẵn sàng đón hàng loạt nguyên thủ quốc gia đến tham dự. Đứng đầu APEC.
Giữa căn phòng màu vàng và trắng có một bức tranh thêu tay “Quê hương bình yên”, dài 4 m, cao 2,5 m. Hình ảnh mang đầy đủ những hình ảnh đặc trưng của làng quê Việt Nam như cây đa, dòng sông, bến nước, con thuyền, mái đình lấp ló sau rừng tre, rặng dừa, khắc họa một vùng quê yên bình. Ngoài ra, hình ảnh gợi nhớ đến Đà Nẵng xưa, bên sông Hàn, có những ngôi nhà nhỏ ven sông.
Công ty Xây dựng Hàng không (ACC) chịu trách nhiệm xây dựng nhà ga VIP này. Trong thiết kế quốc phòng ACC cần những bức tranh trang trí khổ lớn để tăng tính trang trọng. Sau khi bàn bạc nhiều phương án, ban lãnh đạo công ty quyết định sử dụng tranh thêu tay của Huế để tạo điểm nhấn. Quyết định cuối cùng đã được đưa ra và bức tranh thêu được đặt hàng chuyển đến Huế vào đầu tháng 9.
Bức tranh thêu tay “Quê Hương Thanh Bình” ở phòng Quốc Khẩu nhà ga VIP Sân bay Đà Nẵng.
“Việc lựa chọn” Ngôi nhà bình yên “là thay lời muốn nói với bạn bè quốc tế rằng Việt Nam là điểm đến an toàn và hòa bình. Ông Nguyễn Trí Đạt, Giám đốc Công ty Tranh thêu tay Việt Huế (Havina), cho biết mặc dù Việt Nam đang Hội họa cho biết, hội nhập và phát triển cùng năm châu, nhưng vẫn giữ được những giá trị văn hóa truyền thống của đất nước.

Tháng 9, bức tranh này được các họa sĩ miệt mài lên ý tưởng về sắc thái, nội dung, bố cục và thực hiện. Tổng cộng có 30 người. Người nghệ nhân đã làm việc liên tục trong 40 ngày đêm để hoàn thành tác phẩm, toàn bộ hình ảnh được thêu bằng tay, từng đường kim mũi chỉ nhỏ được nghệ nhân tỉ mỉ chọn màu từng chi tiết. Cho đến ngày 26/10 vừa qua. Bức tranh đã được hoàn thiện, đóng khung và bàn giao cho Bộ Quốc phòng tại sân bay.
Khẳng định bức tranh có giá trị cao nhưng ông Dart từ chối tiết lộ giá cụ thể vì phải giao dịch với khách hàng, tuy nhiên ông cho biết đang cố gắng giữ mình. Trong lòng những người thợ thủ công, tác phẩm này là vô giá, sau trăm năm vàng son, nhờ sự phục vụ của các quan cai trị, quý tộc và quan thầy, ông Dart cho biết: “Nghề thêu truyền thống Huế. Hiện nay đang gặp nhiều hạn chế nên hầu hết mọi người đều bất lực, không định hướng được .- “Nghề thêu xưa nay mê lắm, nay mờ mắt không thêu, nghỉ ngơi được. Không ai học hỏi con cháu vì lương bổng bèo bọt, không lo nổi, ông Dart tự nhủ: “Thế này chưa nói là không có tranh thêu xuất khẩu, nguy hiểm lắm”
Huệ Mức lương trung bình một ngày cho công nghệ thêu rất thấp, chỉ vài chục nghìn. VNĐ mỗi tháng. Tiền công của những người thợ thêu, kể cả của những người thợ lành nghề lâu năm ở nhiều cơ sở cũng chưa đến 5 triệu đồng. Còn làm tranh “quê mẹ hiền hòa”, lương thợ thêu cao hơn, hơn 5 triệu đồng cộng với tiền bảo hiểm y tế và tiền ăn trưa, tuy nhiên, mức thu nhập này không cao trong bối cảnh chi phí ngày càng đắt đỏ.
Người thợ thêu trên cây cầu gỗ trên bến tàu ở góc dưới bên phải ảnh. Bỏ thuốc lá là họ đi làm công nhân hoặc tìm công việc khác có thu nhập tương đương và cao hơn. Bây giờ ngày càng có ít thợ thêu học nghề. Như Ý-Một trong những người đã chứng kiến việc tạo ra bức tranh này trong suốt 40 ngày.
Về vấn đề phân phối, anh Đạt cho biết ngày càng ít người thích tranh thêu tay truyền thống, một phần do nhịp sống công nghiệp hối hả khiến tôi luôn vội vàng, vội vàng. Bên cạnh đó, những thương gia thuần túy bán tranh thêu tay truyền thống đã nâng giá một cách vô lý. Nhiều người thích làm bằng tay truyền thống thực sự. – Bản thân ông Phi tiêu khi thành lập ở Huế cũng không thành công, khách du lịch không cần mua tranh lớn, có giá trị, không biết cách mua hàng. Sự phân biệt giữa thêu cơ khí và thêu thủ công khiến họ sợ hãi. Anh phải vào TP.HCM mở showroom vì ở đây thị trường rộng hơn, khách hàng có cơ hội mua sắm nhiều hơn. Nói chung, ar và các sản phẩm khác liên quan đến thêu tay truyền thống Huế có thể tự hào rằng chúng đẹp nhất trên thế giới, nhưng tại sao chúng lại bị mai một? Chúng ta không nên làm gì, để nó yên sao? Anh nói về lý do tại sao anh và 50 thợ thủ công của cơ sở vẫn gắn bó với nghề này.
viễn thông