Chiều 28/1, một chuyến xe mui trần xuất phát từ Sân bay Nội Bài đến Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh. Đường từ sân bay về trung tâm thủ đô chỉ khoảng 30 cây số nhưng đi xe buýt mất gần 5 tiếng đồng hồ, bởi con đường này được dệt nên bởi hàng triệu trái tim đỏ, cùng chung một nhịp giữa rừng Cờ đỏ và sao Kim. . — Ít ai biết rằng vào ngày quan trọng này cách đây 2 ngày, 4 chiếc xe buýt hai tầng đã xuất phát từ Cocobay Đà Nẵng, nơi cách Hà Nội gần 1.000 km.
Đây là lô xe mui trần 2 tầng đầu tiên được Tập đoàn Empire (chủ đầu tư Tổ hợp Coco Bay) mua tại Việt Nam, phục vụ chuyến tham quan thành phố Đà Nẵng. Sau khi nhận nhiệm vụ trở về của đoàn U23 Việt Nam, ngay lập tức chiếc áo sặc sỡ của Coco Bus đã được khoác lên mình tấm áo mới.
Trong chiếc xe này, tất cả các không gian đều được giữ lại màu sắc. Màu sắc tượng trưng cho “máu đỏ da vàng” tự hào của dân tộc Việt Nam. Trên chiếc xe này, tất cả không gian được để lại cho những người hùng, những người đã chinh phục hơn 90 triệu người Việt Nam vừa trở về từ triều đình Thường Châu.
Chuyến đi này, một nhóm tài xế và nhân viên phục vụ Cocobay. Anh Lê Văn Cường là tài xế xe đua đưa đón các cầu thủ U23 xúc động nói: “Khi thấy các cầu thủ lên xe ngồi xe lăn, ngồi giữa rừng áo cờ đỏ sao vàng chen chúc, tôi chạnh lòng. Nó chợt hiện ra. Giật mình, một cảm giác rất lạ nổi lên trong lòng mà đến giờ, tôi vẫn chưa biết cảm giác đó như thế nào. Có lẽ đây là niềm tự hào tột cùng, đây là trái tim cả dân tộc cùng chung nhịp đập “Những khoảnh khắc lịch sử” đang hòa chung một nhịp, những khoảnh khắc hòa quyện và âm vang Cường nói: “Khi bước lên xe, tôi mới nhìn thấy nét mặt họ vất vả lao động miệt mài ở quê, còn anh em công trường Thường Châu Bị thương vì lạnh. “Khi được hỏi về việc toàn bộ tài xế và người phục vụ không có đủ thức ăn từ sáng đến tối, họ cười:” Bọn trẻ bị tuyết rơi vào mũi, đau và nghiến răng để chơi thích nghi, bầm tím tay. Từ sáng đến hôm nay, tôi thực sự là một người mới. “

Anh Cường nói,” Tôi rất yêu các bạn và rất tiếc vì 118 phút thi đấu vất vả bất ngờ bị gián đoạn ở phút cuối do bàn thua của đội khác. Nhưng thử nghĩ xem, nếu trời không có tuyết thì làm sao biết được mình sẽ chơi như thế nào, nếu không có trận đấu kéo dài 120 phút thì làm sao biết được ông Park cho các học trò của mình đến mức nào. Chúng ta không tiến lên thì làm sao thấy được tinh thần chiến đấu ngoan cường, ngoan cường và các chàng trai U23. Nếu không có thất bại đáng tiếc thì làm sao có thể đảm bảo rằng người hâm mộ sẽ luôn ở bên và tự hào về chàng trai có bề dày lịch sử. Anh ta muốn chụp ảnh Cường và đồng đội nhưng anh ta ra tay xua đuổi Tới: “Máy ảnh, phóng viên đã chuẩn bị sẵn sàng cho các anh hùng của chúng ta, chúng ta chỉ cố gắng hết sức thôi, đừng báo cáo.” 11 giờ tối, chuyến công tác của đoàn kết thúc, tiếp tục miệt mài cho chuyến hành trình, đưa hành khách đến với thắng cảnh Đà Nẵng, thành phố đáng sống nhất Việt Nam. Những người thầm lặng này tiếp tục niềm vui của họ trong công việc trong suốt cuộc hành trình. Khi du khách tự hào giới thiệu bạn bè của mình với bạn bè trong tương lai, niềm vui này sẽ nhân lên gấp bội: “Hôm đó tôi được ngồi chung cỗ xe lịch sử với những cầu thủ dưới 23 tuổi”.