Phía sau bức tranh thêu tay sơn dầu trong sảnh đón các nhà lãnh đạo APEC

Chỉ trong vài ngày cuối tháng 10, Nhà ga VIP sân bay quốc tế Đà Nẵng đã hoàn thành khâu cuối cùng, sẵn sàng đón hàng loạt nguyên thủ quốc gia các nước đến tham dự. Đứng đầu APEC.

Giữa căn phòng trắng vàng là bức tranh thêu tay “Quê hương bình yên” dài 4 m, cao 2,5 m. Hình ảnh mang đầy đủ những hình ảnh đặc trưng của làng quê Việt Nam như cây đa, dòng sông, bến nước, con đò, mái nhà lấp ló sau rừng tre, hàng dừa, miêu tả cảnh quê thanh bình. Ngoài ra, những bức tranh còn gợi nhớ về Đà Nẵng xưa, bên sông Hàn, có những ngôi nhà nhỏ ven sông.

Công ty Xây dựng Hàng không (ACC) chịu trách nhiệm xây dựng nhà ga VIP này. Trong thiết kế quốc phòng ACC cần những bức tranh trang trí khổ lớn để tăng tính trang trọng. Sau khi bàn bạc nhiều phương án, ban lãnh đạo công ty quyết định sử dụng tranh thêu tay của Huế để tạo điểm nhấn. Quyết định cuối cùng đã được đưa ra và bức tranh thêu được đặt hàng để chuyển đến Huế vào đầu tháng Chín.

Bức tranh thêu tay “Quê Hương Thanh Bình” ở phòng Quốc Khẩu nhà ga VIP Sân bay Đà Nẵng. Chọn việc làm “Quê hương hòa bình” thay lời muốn nói là muốn nói với bạn bè quốc tế rằng Việt Nam là điểm đến an toàn và hòa bình. Ông Nguyễn Trí Đạt, Giám đốc Công ty Tranh thêu tay Việt Huế (Havina) cho biết, Việt Nam dù đang hòa nhập và phát triển với năm châu nhưng vẫn giữ được những giá trị văn hóa truyền thống của đất nước. ), bộ phận hội họa cho biết.

Tháng 9, bức tranh này được các họa sĩ ở Huế gấp rút triển khai ý tưởng từ nội dung, bố cục và hiện thực. Tổng cộng có 30 thợ thủ công đã làm việc liên tục trong 40 ngày đêm để hoàn thành tác phẩm. Toàn bộ hình ảnh được thêu bằng tay. Từng đường kim mũi chỉ nhỏ được người nghệ nhân lựa chọn cẩn thận để phối màu đến từng chi tiết. Phải đến ngày 26/10, bức tranh mới được hoàn thiện, đóng khung và bàn giao cho Bộ Quốc phòng tại sân bay.

Người ta khẳng định bức tranh có giá trị cao, nhưng ông Dart từ chối tiết lộ giá cụ thể vì nó đang giao dịch với khách hàng. Nhưng anh cho biết, trong suy nghĩ của những người thợ đang cố gắng duy trì nghề này, công việc này là vô giá.

Sau trăm năm hoàng kim, nhờ sự phục vụ của các quan cai trị, quý tộc và bình dân, ông Dart cho biết: Nghề thêu truyền thống Huế hiện đang gặp nhiều hạn chế nên hầu hết mọi người đều bơ vơ, bơ vơ. Không phương hướng. – “Những người thợ thêu nhiều tuổi, kinh nghiệm và tâm huyết, giờ mờ mắt không thêu được, nghỉ ngơi cũng không ai học hỏi con cháu vì lương thấp quá không nuôi nổi”, ông Đạt nói. “Đây không phải là nói không có tranh thêu xuất khẩu, rất nguy hiểm.

Mức lương bình quân một ngày của thợ thêu ở Huế rất thấp, chỉ vài chục nghìn đồng, thậm chí ở nhiều tổ chức, lương của thợ giỏi, thợ thêu chỉ chưa đến 5 triệu đồng, thay vào đó là “yên bề gia thất”. “Tranh thêu không đẹp. Lương cao hơn 5 triệu đồng, bao gồm cả bảo hiểm y tế và ăn trưa. Tuy nhiên, trong chi tiêu ngày càng đắt đỏ, thu nhập này không cao.

Các nghệ nhân trên bến ở góc dưới bên phải của” Hình ảnh ” Thêu trên lối đi lát ván gỗ Làm lao động chân tay hoặc kiếm việc khác có thu nhập ổn định và cao hơn, xưa nay dù không còn người “học nghề” thêu truyền thống thì nay càng ngày càng ít Như Ý- chứng kiến ​​nghề thêu tranh này Một trong những người sáng tạo ra 40 ngày

Về phân phối, anh Đạt cho biết: Ngày càng ít người thích tranh thêu tay truyền thống, một phần do nhịp sống công nghiệp bận rộn, gấp gáp khiến tôi không khỏi vội vàng. Và nhanh lên. Các bức tranh thêu tay Huế đều đang tăng giá một cách vô lý. Nhiều người thích tranh thêu tay truyền thống thật nên không có cơ hội mua bất kỳ sản phẩm nào. – – Mr. Dart tự thành lập tại Huế và Không thành công. Khách du lịch không cần mua những bức tranh lớn, có giá trị. Họ không biết cách phân biệt giữa tranh thêu máy và tranh thêu tay nên rất sợ. Anh phải mở một phòng triển lãm ở Thành phố Hồ Chí Minh vì có thị trường lớn hơn. Nhiều khách hàng có thể mua sắm. — “Tranh thêu truyền thống Huế. Đặc biệt là bàn tay và các sản phẩm khác liên quan đến nghề thêu tay truyền thống của Huế có thể tự hào rằng chúng đẹp nhất thế giới, nhưng tại sao chúng lại bị mai một? Chúng ta không thể làm gì được, để anh ấy yên? Anh giải thích vì sao anh và 50 thợ thủ công của cơ sở luôn gắn bó với nghề này.